Lúc này anh mới lấy hết can đảm từ từ mở mắt ra. Rồi mỉm cười với tôi. Trong thời điểm này tôi đã bối rối. Tôi không thể tưởng tượng nổi sự ham muốn của tôi giờ đã biến thành tình yêu như thế nào. Quên đi tất cả, tôi chỉ biết đứng ôm chặt lấy cô ấy. Trái tim tôi đã ước thời gian dừng lại ở đây mãi mãi. Rồi tiếng bước chân của cha vang lên. Tôi ngay lập tức đặt anh ta sau cánh cửa. Cha đến và nói – sau khi ăn thức ăn, hãy để nó vào tủ lạnh. Tôi đang tới cửa hàng. Từ đó tôi sẽ đến nhà bà của bạn. Ăn tối từ bên ngoài. Hãy chăm sóc bản thân và nhà. Tôi đáp lại – được rồi bố!